Biển Trà Cổ nắng vàng như trải lụa
Rừng phi lao dìu dặt lời ru .
Con sóng cồn cào con sóng cứ xô .
Nỗi nhớ cồn cào như cơn khát .
Biển mênh mông trập trùng con sóng biếc .
Em nhỏ nhoi nỗi nhớ chẳng nhỏ nhoi .
Một miền viễn du đông bắc xa xôi .
Sao chẳng được cùng anh ngắm nhìn mũi Ngọc .
Ở nơi đó mặt trời lên đỏ rực .
Biển bình minh như dát bạc dát vàng .
Mảnh đất địa đầu Tổ Quốc linh thiêng .
Có đức Chúa ngự trong thánh thất .
Một thánh đường tuyệt vời kiến trúc .
Lộng lẫy uy nghiêm giữa biển trời .
Có một cánh diều trên không chơi vơi .
Ở nơi ấy gió chẳng chia biên giới .
Đất Việt đất Trung do người đặt gọi .
Tạo hóa cứ chia đều mưa nắng như nhau .
Kim cổ ai người đo biển nông sâu .
Em chỉ biết chiều nay chiều biển nắng .
Không có anh biển đông người cũng vắng .
Cơn gió lang thang con sóng lang thang .
Bàn chân lang thang trên cát biển chiều vàng .
Em nhìn theo cánh hải âu xa tắp .
Điệp trùng sóng và điệp trùng Tổ Quốc .
Yêu vô cùng BIỂN NẮNG biển chiều nay .
Nguyễn thị Vinh đăng ngày 28/3/2025.
- Thi đàn Việt Nam