Cảnh phù du trông thấy đã nực cười
Thôi công đâu chuốc lấy sự đời
Tiêu khiển một vài chung lếu láo
Đoạn tống nhất sinh duy hữu tửu
Trầm tư bách kế nhất như nhàn
Dưới thiều quang thấp thoáng bóng nam san
Ngoảnh mặt lại cửu hoàn coi cũng nhỏ
Khoảng trời đất cổ kim , kim cổ
Mảnh hình hài không có , có không
Lọ là thiên tứ vạn chung .
Nghĩa : Một trăm năm đời người chỉ ngắn như gang tay . Giống như loài phù du sáng sinh chiều giệt . Thì công đâu mà chuốc lấy mọi lo toan tính toán hơn thiệt ở cõi đời làm gì ? Hãy lấy rượu để tiêu khiển , giải sầu . Như Hàn Dũ xưa : Muốn quên đời thì duy chỉ có rượu mà thôi . Suy tư làm chi , trăm kế sinh nhai , chỉ có " nhàn " là nhất . Dưới gầm trời này nơi ở lý tưởng là chỗ ẩn cư miền Nam sơn . Đã quyết ra đi thì dù có ngoảnh lại nhìn " cửu trùng " ( cái cửa cung đình ) , cũng thấy chỉ nhỏ nhoi . Giữa khoảng Trời Đất mênh mông , từ xưa tới nay hoặc từ bây giờ trở lại thời hồng hoang thì tấm thân ta chẳng có nghĩa lý gì . Sinh rồi giệt , giệt rồi sinh .
Sao lại phải tranh cướp vơ vét quá nhiều của cải cho riêng mình làm chi ?
Dịch thơ : UỐNG RƯỢU TIÊU SẦU
Một trăm năm chẳng đáng là bao
Giống phù du sáng sinh chiều giệt
Nghĩ chi lắm sự đời cho mệt
Mượn vài chung rượu để tiêu sầu
Cố nhân xưa quên đời bằng " tửu "
Sinh nhai trăm kế cũng thua " nhàn "
Sướng nhất là ẩn dật Nam Sơn
Nhìn lại " cửu trùng " e nhỏ mọn
Tự cổ kim Đất Trời là vô tận
Chứ đời Người thì lúc có lúc không
Tham chi bạc nén vàng ròng ! ...
NGUYỄN THỊ VINH. DỊCH NGÀY. 4/1/2017
- Thi đàn Việt Nam
Update Required
To play the media you will need to either update your browser to a recent version or update your Flash plugin.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét