Thứ Năm, 13 tháng 10, 2016

BÀI THƠ : NGƯỜI ĐÀN BÀ THỨ HAI CỦA PHẠM THỊ VĨNH HÀ ( 1992 )

               NGƯỜI ĐÀN BÀ THỨ HAI

          Mẹ đừng buồn khi anh ấy yêu con
          Vì trước con anh ấy là của Mẹ
          Anh ấy có thể yêu con một thời trai trẻ
          Nhưng suốt đời anh ấy yêu Mẹ , Mẹ ơi !
    
                Mẹ đã sinh ra anh ấy trên đời
                Hình bóng Mẹ lắng vào tim anh ấy
                Dẫu bây giờ con được yêu đến vậy
                Con cũng chỉ là người đàn bà thứ hai

         Mẹ đừng buồn mỗi hoàng hôn hay mỗi sớm mai
         Anh ấy có thể nhớ con hơn nhớ mẹ
         Nhưng con chỉ là cơn gió nhẹ
         Mẹ mãi là bờ bến của đời anh
  
                Con chỉ là cơn mưa mỏng manh
                Mọi người đàn bà khác có thể thay thế con trong trái tim anh ấy
                Nhưng có một tình yêu suốt đời âm ỷ cháy
                Anh ấy chỉ dành cho Mẹ , Mẹ ơi !

        Anh ấy có thể cùng con đi suốt cuộc đời 
        Cũng có thể chia tay ngay ngày mai ... Có thể
        Nhưng anh ấy suốt đời yêu Mẹ
        Dù thế nào con cũng chỉ ... Thứ hai ...

             Tác giả PHẠM THỊ VĨNH HÀ  Sinh viên đại học sư phạm ngoại ngữ Hà Nội ( 1992 )


         Tôi đã được đọc bài thơ này vào năm 1995 . Nhưng không biết của ai . Tôi cũng đã viết một bài thơ gửi tặng tác giả . Không biết gửi cho ai . Nay tình cờ lên mạng đọc được . Xin đăng bài thơ của tôi . Trân trọng tặng Phạm thị Vĩnh Hà . Chân thành chúc tác giả hạnh phúc . 


                           GỬI NGƯỜI CON GÁI ĐANG YÊU

                        Sao Mẹ lại buồn khi con Mẹ được yêu ?
                        Đừng nghĩ thế ! Cô gái yêu con Mẹ
                        Ý nghĩ ấy sẽ làm con nhỏ bé
                        Sẽ khiến con đau khổ suốt cuộc đời

                                 Bởi tình yêu không thể chia đôi
                                 Nhưng có thể nhân lên theo cấp số
                                 Cha mẹ yêu con , người chồng yêu vợ
                                 Quyết chẳng thể nào lại bên trọng bên khinh

                        Tạo hoá sinh ra chữ HIẾU , chữ TÌNH
                        Chỉ sau trước chứ không nặng nhẹ
                        Mẹ biết rằng : một ngày kia ... Có thể ...
                        Con trai mình sẽ sống với người yêu

                                 Chẳng được bên con mỗi sớm mỗi chiều
                                 Nhưng Mẹ biết , nó vẫn là của Mẹ
                                 Mẹ sẽ yên lòng khi nó không đau khổ 
                                 Mẹ sẽ vui mừng khi thấy nó được yêu

                        Tạo hoá vô biên , đời người chẳng bao nhiêu
                        Hãy bao dung , dịu hiền , nhân ái
                        Hãy yêu thương sẽ được người yêu lại
                        Sách dậy rằng : Có nhận phải có cho
   
                                  Mẹ sinh con từ thủa ấu thơ
                                  Bú mớm , yêu thương , nâng niu , hờn dận
                                  Quý nhất trên đời , bởi nó là xương thịt
                                  Là ruột gan , tim óc của mình

                         Mẹ sẽ yên lòng khi đem nó cho con
                         Nếu Mẹ biết con một lòng yêu nó
                         Sẽ đến một ngày ... Đời người phải thế ! 
                         Mẹ sẽ ra đi ... Bỏ lại nó trên đời ...

                                   Mẹ sẽ buồn phiền ... Khi thấy nó khổ đau
                                   Nó chẳng được yêu ... Nó không hạnh phúc ...
                                   Trong hai ta ... Đừng nghĩ ... Ai thứ nhất !
                                   Đừng nghĩ rằng ... Nó sẽ thuộc về ai ?

                         Con tim yêu ... Không sợ thiệt thòi ...
                         Không tính toán ... Mình được nhiều ... Hay ít ... 
                         Mẹ sẽ ... Mang ơn Con ... Khi mà Mẹ biết ...
                         Nếu chẳng có Mẹ trên đời ... Nó vẫn được yêu thương . 

                         NGUYỄN THỊ VINH.    VIẾT TẠI    HÀ NỘI.    NĂM 1995

3 nhận xét:

Unknown nói...

Tôi đọc đc bài thơ này năm 1994. Từ người yêu khi đó và giờ biết bài thơ tác giả NGUYỄN THỊ VINH tăng tg NGƯỜI ĐÀN BÀ THỨ HAI.Cả hai tác phẩm đều tuyệt vời..

Unknown nói...

Tôi là Nguyễn thị Vinh năm nay đã 80 tuổi . Tôi rất cảm động khi vừa đọc được lời nhận xét của bạn . Rất cám ơn bạn .

Bùi Văn Vĩnh nói...

Tôi vừa được đọc những tâm hồn cao thượng, những tấm lòng cao cả từ 2 người phụ nữ. Thật tuyệt. Xin cám ơn rất nhiều.

Đăng nhận xét

 
lăng mộ đá toyota thanh hóa