( Viết sau khi đọc bài " Phú tiền Xích Bích " của Tô Đông Pha )
Ô HÔ ! Ta biết khóc ai ?
Đông Pha hay Mạnh Đức ?
Có lẽ là cả hai !
Thời mạt Hán , họ Lưu thế bại
Mới phân tranh , ba nước chân kiềng
Tháo kia chẳng phải người hiền
Dối trên lừa dưới cướp liền ngôi Vua
Vì dốt mới thua Đông Ngô
Để Gia Cát Lượng thừa cơ nhờ Trời
Bụng dạ hẹp hòi
Giết người tâm phúc
Ngôi cao cực phẩm
Thử hỏi còn gì ?
Hay chỉ còn là !
" Chạy như Tào đuổi !..."
Đông Pha rong ruổi
Thuyền Quế , chèo Lan
Túi thơ trăng nước mây ngàn
" Hồ quang lóng lánh "
" Nồng son nhạt phấn "
" Hết lọng tàn ô ! "
Muôn đời vẫn một Đông Pha !
Ô HÔ ! Tiếng khóc của ta !
Ngày rằm tháng bẩy
Người trên này
Người dưới kia
Nghe thấy !
Cõi nhân sinh sống gởi thác về
Một trăm năm như giấc ngủ mơ
Giầu có đấy ! Mà bần hàn cũng đấy !
Nay xênh xang , mai nào ai thấy !
Thành tội đồ ! Không chốn dung thân !
Của Trời Đất , đúng là vô tận !
Nhưng ... Trời cho mới được nhận mà
Nếu dùng chước quỷ mưu ma
Giống như " Cháo lú Nại hà " ai ơi !
Ngàn sau còn tiếng để đời
Thạch Sùng rồi cũng ra người ăn xin
Chỉ duy thầy MỤC KIỀN LIÊN
Muôn đời hoá PHẬT hoá TIÊN để THỜ .
HÀ NỘI. NGÀY. 13/10/2016
- Thi đàn Việt Nam
Update Required
To play the media you will need to either update your browser to a recent version or update your Flash plugin.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét