ĐỘC BẤT KIẾN
Bạch mã Thuỳ gia tử
Hoàng Long biên tái nhi .
Thiên Sơn tam trượng tuyết
Khởi thị viễn hành thì .
Xuân Huệ hốt thu thảo ,
Sa kê minh khúc trì .
Phong thoi hàn thoa hưởng ,
Nguyệt nhập sương khuê bi .
Ức dữ quân biệt niên ,
Chủng đào tề nga my .
Đào kim bách dư xích ,
Hoa lạc thành khô chi .
Chung niên độc bất kiến ,
Lưu lệ không tự tri .
DỊCH NGHĨA : Chàng ngày xưa là con nhà khá giả hay cưỡi ngựa trắng . Nay thành lính ải Hoàng Long . Tuyết phủ dầy 3 trượng trên núi Thiên Sơn . Thế mà chàng vẫn phải đến đó . Hoa Huệ mùa xuân bỗng hoá ra cỏ mùa thu . Ao lặng tiếng dun dế kêu não lòng . Gió lùa lạnh cả chiếc thoi dệt cửi . Trăng suông chiếu lạnh phòng khuê . Nhớ năm chàng từ biệt ra đi , chúng ta cùng nhau trồng một cây đào , cây chỉ cao ngang mày thiếp . Đến nay cây đã cao hơn trăm thước . Hoa rụng trơ cành khô . Năm này qua năm khác thiếp ngóng chàng chẳng thấy . Lệ rơi đẫm áo chỉ một mình mình biết mà thôi .
DỊCH THƠ : RIÊNG MÌNH BIẾT
Công tử ngày xưa ngồi ngựa trắng ,
Tới nay thành lính ải Hoàng Long .
Thiên Sơn tuyết phủ dầy ba trượng
Lúc này tới đó có nên chăng .
Hoa Huệ mùa Xuân buồn hoá cỏ .
Ao lặng bờ nghe dế xót lòng .
Gió thổi lạnh cong thoi cửi vắng ,
Trăng chiếu bẽ bàng cảnh phòng không .
Nhớ ngày tiễn biệt chàng với thiếp ,
Trồng một cây con mới ngang mày .
Bây giờ đào đã cao trăm thước ,
Xuân hết cành trơ hoa rụng đầy .
Năm lại năm ngóng chàng chẳng thấy ,
Lệ rơi đẫm áo chỉ mình hay !
NGUYỄN THỊ VINH DỊCH NGÀY 12/11/2021
- Thi đàn Việt Nam
0 nhận xét:
Đăng nhận xét