Trương Hàn Giang Đông khứ ,
Chính thị thu phong thì .
Thiên thanh nhất nhạn viễn ,
Hải khoát cô phàm trì .
Bạch nhật hành dục mộ ,
Thương ba diểu nan kỳ .
Ngô Châu như kiến nguyệt ,
Thiên lý hạnh tương ty .
DỊCH NGHĨA : Trương Hàn đi tới xứ Giang Đông . Đúng lúc mùa thu vừa tới . Trên trời xanh một con chim nhạn bay đi xa . Dưới biển rộng một cánh buồm cô đơn đang từ từ phiêu lãng . Ngày thì sắp tàn và đêm đang tới . Sóng biển mịt mờ chẳng biết bến nào mà hẹn ghé thuyền .
Bây giờ ở Ngô Châu chắc rằng trăng cũng đang chiếu sáng . Hỏi rằng có ai nhớ thương người đã xa xôi ngàn trùng ?
DỊCH THƠ : TIỄN TRƯƠNG HÀN ĐI
GIANG ĐÔNG
Đưa Trương Hàn đến Giang Đông
Hắt hưu một ngọn thu phong xanh trời .
Trên cao nhạn cũng bay rồi ,
Biển xa một lá buồm trôi từ từ .
Đêm như sắp đuổi ngày đi ,
Mịt mù sóng biếc biết thì hẹn đâu ?
Vừng trăng có chiếu Ngô Châu ?
Ngàn trùng ai đó nhớ nhau cuối trời ?
NGUYỄN THỊ VINH . DỊCH NGÀY 25/5/2021
- Thi đàn Việt Nam
0 nhận xét:
Đăng nhận xét