Ngón Út hỏi chị gái :
- Anh rể mới tặng quà hay sao ? mà hôm qua em thấy chị đeo cái nhẫn kim cương đẹp thế ? Phải đến vài tỷ ấy nhỉ ?
Ngón Nhẫn giơ tay bưng vội lấy mồm thằng em
- Cậu bé mồm thôi ! Anh Trỏ nghe thấy thì chết tao . Nhẫn ghé sát vào tai Út thì thầm :
- Không phải anh cậu tặng . Đó là quà biếu của đối tác anh ấy . ngón Út tỏ vẻ băn khoăn
- Anh rể chỉ làm trưởng phòng kế hoạch đầu tư của tỉnh . Chức quan ấy với dân thì to , nhưng với hàng quan thì nhỏ thó à ! Sao " bọn nó " lại lễ hậu thế ? Hay " chúng " nhầm đìa chỉ ?
Chị gái bĩu môi , véo yêu vào tai cậu Út
- Cậu chả hiểu gì , Này nhé ! Bao nhiêu doanh nghệp mở ra việc đầu tiên là " xin cấp đất " . Càng rộng càng tốt ! Vì sau này người đông , đất chật thì " tấc đất tấc vàng " . Muốn xin được đất thì phải có " dự án " . Tất cả các "dự án " anh rể cậu đều phải " ký nhỏ " vào , giám đốc sở mới ký . Có chữ ký của giám đốc sở rồi mới trình lên chủ tịch tỉnh được chứ ! Đúng quy trình mà !
Cậu Út à lên một tiếng . Ra vẻ hiểu cả , cậu nói như trêu chị gái :
- Này ... Xem ra năm nay nhà bà không phải " thần tài " chỉ " gõ cửa " thôi ! Mà ông ấy còn ngồi chồm hỗm trong nhà rồi đấy ! Chả bù cho thằng tôi . Lương hành chính sự nghiệp ba cọc ba đồng . Chưa hết tháng đã hết tiền . tháng nào có vài ba cái đám khóc cười , thì đến mồm mình vợ nó cũng phải nuôi , chứ nói chi đến nuôi con .
Chị gái Út vẻ mặt buồn buồn . Xưa nay hai chị em vẫn thân nhau nhất .
- Cũng tại cậu thôi , sao ngày xưa thi đại học lại chọn trường " tổng hợp văn " Học cái nghề " trên mây dưới gió " ấy . Ra trường làm cán bộ nghiên cứu ở viện . Tiếng thì to đấy nhưng miếng thì chẳng có gì . Chỉ được mẽ lịch sự , lúc nào cũng Com lê , Cà vạt . Nghiên cứu từ " thì quá khứ " đến " thì tương lai " còn " thì hiện tại " lại bỏ ! . Hay là ...về tỉnh làm ... Để chị nói với anh rể ... Đi theo anh ...vừa nhàn thân lại có của ăn của để .
Cậu Út cảm động trước tấm lòng chị gái dành cho mình . Cậu nói :
- Cám ơn chị ! Nhưng em biết làm gì ở cái sở kế hoạch đầu tư của anh ấy ? Chả nhẽ đưa em vợ về làm " gác cổng " à ? .
Nhẫn lại véo vào tai em trai
- Thằng nỡm ạ ! Mày lúc nào cũng khôi hài . Mày có bằng thạc sỹ . Mà bằng thật chứ không phải bằng mua như các ông ở tỉnh nhé ! Sao lại làm "gác cổng" ? Còn trái nghành nghể ư ? . Đầy ra đấy ! Con ông cháu cha chẳng bằng cấp , chẳng nghề ngỗng gì , cũng làm cán bộ ủy ban , có khi còn làm cán bộ trung ương nữa ấy chứ . Xuống cơ sở công tác , mâm cao cỗ đầy , xơi xong khi về còn có phong bì lót tay . Phán ra những lời tanh như ngóe . Cấp dưới chạy nháo nhào .
Út cười phá lên . Nhẫn lại bưng lấy mồm em trai . Mắt liếc nhanh vào trong nhà . Một lúc sau Út thôi cười vẻ mặt ranh mãnh
- Này ! Chị sợ anh Trỏ nghe thấy lại đi tố giác chị em mình bàn miu tính kế ăn hối lộ chứ gì ? Vô tư đi ! Ông ấy đang rình ở nhà bí thư cơ . Với lại em cũng không về cái " sở " của anh rể đâu . Nhưng em thật lòng khuyên chị và anh rể : " một vừa hai phải " thôi . Tiền lúc nào cũng quý nhưng nhiều quá thì nó thành bạc đấy . Chẳng thế mà ...Từ cổ chí kim trong tiếng Việt chữ "tiền " bao giờ cũng ghép với chữ "tệ " chữ "bạc " . Ít tiền thì mình cần nó ! Vừa đủ thì mình tiêu nó ! Nhiều quá thì nó tiêu mình . Để đến lúc " nó tiêu mình " ...là " đi đời nhà ma " đấy ! Bà chị yêu quý ạ !
Mặt chị gái vẻ đăm chiêu . Hai chị em ngồi lặng lẽ . Mỗi người đều theo đuổi ý nghĩ của riêng mình . Trỏ bước vào . Với hai ngón tay móng nhọn hoắt . Đôi mắt láo liên , đôi tai cực thính . Trỏ là nỗi sợ hãi ám ảnh của cả làng chứ không phải chỉ trong nhà . Trỏ lia tia mắt về phía Nhẫn . Với giọng hằn học
- Vợ chồng cô đừng mang tiền bạc ra mà đầu độc thằng Út . Cô phải hiểu rằng : Khi đất nước yên bình thịnh vượng mình không chịu lao động để cho mình sống đói nghèo thì đó là điều sỉ nhục . Bây giờ đất nước đang loạn đấy ! Không loạn vì ngoại xâm , mà loạn vì nạn tham nhũng . Nếu mình lợi dụng "đục nước buông câu " trục lợi cho riêng mình để sống giầu sang . Thì đó cũng là điều sỉ nhục đấy !
Mặt Nhẫn nóng bừng . Còn mặt Út thì ngạc nhiên . Từ xưa đến nay ...trong họ ngoài làng ...ai cũng ngầm khinh Trỏ . Họ bảo anh ấy đểu cáng hay "xui nguyên dục bị " . Hay tố giác ! Của đáng tội ...cũng không oan ... Tính anh ấy thế thật ! Nhưng suy cho cùng ...Nếu không có " cái loạn tham nhũng " kia ... Thì ...lấy đâu ra đất cho cái tính đểu cáng của anh ấy phát triển chứ ! Nhất là từ khi ... Trung ương có chỉ thị khuyến khích ... Việc tố giác tham nhũng . Anh ấy cứ như "bà cốt nhập đồng "
Út đọc nhiều sách ... Út thương anh Trỏ ... Cứ nghĩ rồi đến một ngày nào đó ... Anh mình cũng giống như Thương Ưởng ngày xưa thì Út đau lòng lắm .
Út nghĩ : Cái gốc của xã tắc bây giờ không phải là " kiện tụng tố giác " ! Mà phải làm trong sạch bộ máy cầm quyền . Chả cần ai tố giác "triều đình " cũng biết đâu vàng đâu thau mà ...Khuyến khích dân chúng " kiện tụng " nghĩa là " deo cái mầm ác" đấy !
Quẻ " Tụng " Kiền trên ,Khảm dưới , bản thân của nó là " bề trên cậy mạnh làm càn , đè nén áp bức kẻ dưới . Kẻ dưới yếu thế nham hiểm rình mò tìm tội lỗi của bề trên . kiện lên cấp cao hơn . Để dẫn đến kiện tụng tố giác thời thật giả lẫn lộn sai đúng khó phân . Đó là nguồn gốc sinh loạn đấy .
Út càng nghĩ càng buồn !
Hà Nội. Ngày 18/1/2018
- Thi đàn Việt Nam
0 nhận xét:
Đăng nhận xét