Thứ Hai, 23 tháng 1, 2017

ĐÀO TẾT

                                  Tôi có một thú vui , cũng không phải từ xửa xưa , mà chỉ là vài chục năm nay . Khi tuổi đã cao , con cái thành gia lập thất cả , hai vợ chồng đều nghỉ hưu . Cuộc sống thì đã có " chính phủ " lo cho rồi . Đồng lương hưu tuy eo hẹp nhưng " khéo co thì ấm " mà ! 
                                  Tết nào cũng thế , cứ mua được cây đào , cây quất về nhà , thì tôi cảm thấy như mình đã sắm xong tết rồi . Lễ tổ tiên và đồ ăn thức uống đã có con cháu kính biếu đầy đủ cả . 
                                  Năm nay đi chợ tết , thấy bầy bán rất nhiều những cây đào " mi ni " ( đào để bàn ) ấy mà . Tôi quyết định , à không , đó là cái ví tiền của tôi nó quyết định mua một cây . Với giá  chỉ bằng một phần năm những cây đào tôi mua các tết năm trước . 
                                   Về nhà , đặt lên bàn , lắp bộ đèn nháy vào . Pha một ấm trà ngon , hai ông bà vừa nhâm nhi , vừa nhìn ngắm cây đào . Thấy cũng ưng ý . Thế mới biết lời cổ nhân muôn đời vẫn đúng : " bằng lòng là đủ " . Khai xuân hạ bút làm bài thơ ĐÀO TẾT gửi bạn xa gần

                                                                  ĐÀO TẾT

                                            Cây đào " thất thốn " giáng " quần long "
                                            " Vô thủ " cho nên phải " ở đồng "
                                            " Giun đất " chui bùn nơi mặt ruộng 
                                            " Con gà " dẫm nát thế là xong ! ...
                                            " Nhất bộ " khôn lường nơi hiểm trận
                                            " Cửu thiên " chẳng biết có " vuông tròn " 
                                            Đừng để " kháng long " thành " hữu hối " 
                                            Mang tội muôn đời với nước non ! ...

                                                                   24/1/2017



Con cháu tới chúc tết Đinh Dậu

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 
lăng mộ đá toyota thanh hóa