" Răng cắn vào lưỡi " . Ai thì vịnh ngay
Vàng ròng tiền thưởng sẵn bày
Chỉ trong " tích tắc " có người đã xong
Bài thơ là giọt lệ ròng !
Khóc cho thế thái ở trong cung đình
Răng và lưỡi , nặng ân tình
Vốn cùng Cha Mẹ chúng mình sinh ra
Cùng ăn , cùng ở , một nhà
Cùng hưởng " phú quý " cùng là " thánh nhân "
Đệ huynh sao nỡ dứt tình ?
Có Trời mới biết ! Thâm cung chính tà ?
Ngậm mồm chẳng giám nói ra
Nhưng ai cũng hiểu ... Đó là vì " Ăn "
Bởi chưng miệng lưỡi và răng
Chung nhau chỉ một việc ..." Ăn " thôi mà !
Trách " người " chẳng biết nghĩ xa
Nhường nhau chút , có phải là " vẹn nguyên "
Thế rồi kẻ dưới người trên
Mâm cao cỗ lớn bưng lên cùng ngồi
Bây giờ ... " lưỡi đứt , răng rơi " !
Thị phi tiếng xấu để đời ngàn thu ! ...
Hà Nội. Ngày 22/8/2016
- Thi đàn Việt Nam
Update Required
To play the media you will need to either update your browser to a recent version or update your Flash plugin.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét