. Tôi là NGUYỄN THỊ VINH năm nay đã 74 tuổi là một người dân tầm thường . Mà lại là " dân già " , không trình độ , không học vấn , không bằng cấp , không chức vụ Nhưng tôi không nghĩ rằng : mình không phận sự . Bởi vì tôi là người dân Việt
Đọc trên những trang thông tin chính thống của Quốc gia . Tôi được biết chính phủ sắp thành lập " Siêu Uỷ ban quản lý vốn nhà nước "
Tôi xin mạo muội có đôi lời thiển cận giãi bầy sự hiểu biết nhỏ nhoi của mình như sau :
Đất nước chúng ta , từ sau năm 1975 . Nghĩa là sau khi chúng ta đã đánh thắng hai đế quốc to . Bắt đầu thời kỳ " quá độ tiến lên Chủ nghĩa xã hội " . Là một người dân , tôi hiểu " quá độ tiến lên Chủ nghĩa xã hội " , nghĩa là đang trên đường tiến lên Chủ nghĩa xã hội . Đang đi đường , chưa đến đích , thì làm sao mà không khó khăn , vất vả , đói khổ được. Đến đích mới sung sướng giầu có chứ . Tôi cũng hiểu , Đảng và Chính phủ đều muốn dân giầu , nước mạnh , Đất Nước thanh bình , nhân dân an lạc . Tất cả mọi chủ trương , chính sách đều hướng tới mục đích cao đẹp ấy
Nhưng ... Cái đích thì có một , mà đường đi đến đích thì có rất nhiều . Cùng đi , có người đến trước , người đến sau thậm chí có người không thể đến đích được mà bỏ xác nằm lại ở giữa đường . Nhiệm vụ của người chèo lái con thuyền xã tắc là phải tìm ra con đường nào ngắn hơn , ít chông gai hiểm trở . Đỡ tốn kém sức người , sức của ,
Gần nửa thế kỷ , Đất Nước chúng ta đi trên con đường " quá độ " . Toàn dân tộc đã kiên cường một lòng theo Đảng . Từ khi đem " ruộng sâu trâu nái " góp vào" hợp tác xã nông nghiệp" . Hai mươi năm sau , hầu hết các " hợp tác xã nông nghiệp " , đều đứng trên bờ vực " tan rã" . Đời sống nông dân cực kỳ đói khổ . Thì nhà Nước lại chủ trương " gộp các hợp tác xã nhỏ " với nhau , để thành " hợp tác xã cao cấp " . Trời Đất , quỷ thần ơi ! Làm gì có chuyện " buộc hai con trâu vào với nhau thì thành một cái máy cày " bao giờ ? . Cho đến khi , cả cái mô hình " hợp tác xã cao cấp " ấy cũng bị cái loại giặc có tên gọi là " giặc đói " phá sạch . Thì " chỉ thị 100 " ra đời cùng với người " chiến sỹ tiên phong đã vì nó mà ngã xuống " đó là đồng chí Kim Ngọc . Việc " khoán sản nông nghiệp " , đã làm cho Nước ta từ chỗ thiếu lương thực trở thành một nước đứng thứ 2 thế giới về xuất khẩu gạo . Mà cũng không phá đi cái gọi là " nền tảng của chủ nghĩa xã hội " . Dân ấm no , dân cũng biết đó là " ơn Đảng và Chính phủ " . Đáng lẽ ra , ở nơi nào đó , phải có những tấm lòng xa xót , tiếc thương , và ân hận vì sao , cái chủ trương " khoán sản " kia lại ra muộn thế ? ...Nếu có thể gọi là sai lầm , thì " sai lầm " ấy đã kéo lùi sự phát triển của Đất Nước bao nhiêu năm ? Và ai là người phải chịu trách nhiệm trước Quốc Dân Đồng Bào đây ? Sau khoán sản , chí ít chúng ta cũng " no " , an ninh lương thực quốc gia được bảo đảm . Còn đóng góp được một phần vào việc " dưỡng thiên hạ chi tâm " cao quý .
Nhưng , chỉ trồng lúa thôi thì không thể giầu có được. Kinh tế đất nước phải phát triển cả nông nghiệp , công nghiệp , thương nghiệp ,khai thác tài nguyên khoáng sản ... V ... V ...Sau cuộc cải tạo " công thương nghiệp tư bản tư doanh vào cuối thập niên 60 và đầu thập niên 70 của thế kỷ trước . Chúng ta đã xoá sạch thành phần tư bản bóc lột . Quy các nhà máy xí nghiệp , trước đây là của chủ tư bản về nhà nước quản lý . Để hơn 10 năm sau ... Vào những năm 80 của thế kỷ trước . Chúng ta phải in tem phiếu phân phối từ bánh xà phòng giặt .. Và ... Thước xô màn cho .. Phụ nữ ... Ơn Trời ... Sau hơn 10 năm ... Thì chúng ta cũng thấy sai . Cái cánh cửa quyền lực ở chỗ nào cao lắm có hé ra một chút . Đã có chủ trương cho các thành phần kinh tế tham gia sản xuất nhỏ
Thế là " cùng tắc biến " ! Ơn nhờ phúc ấm Tổ Tiên từ 18 đời Vua Hùng dựng nước . Chúng ta đã " biến tắc thông " . Những năm cuối của thế kỷ 20 , và đầu thế kỷ 21 , là thời kỳ đổi mới . Nhà nước đã cho nhiều thành phần khác nhau , như các chủ tư nhân trong nước , nước ngoài ... Được tham gia đầu tư vào lĩnh vực sản xuất của nhiều nghành trong nền kinh tế quốc dân .
Nhà nước chỉ giữ lại các nghành kinh tế trọng điểm . Đặt dưới quyền chỉ huy của mình để làm " mũi nhọn " . Gọi là các " tổng công ty 91 " . Những " tổng " ấy được gọi âu yếm là
" con đẻ " của nhà nước . Cũng lại mất hơn 10 năm . Thời gian đủ để cho những đồng tiền " ngân sách " nuôi những đứa " con đẻ " trưởng thành . Thời gian cũng đủ để cho " Nhà Nước " thấy rằng : những đứa " con " được nuông chiều ấy càng lớn càng phá .
Đã có một thời các " tổng " như ngành than , ngành điện , ngành thép ........... Thi nhau vỡ nợ . .... Thế rồi kịch bản của tấn bi kịch " hợp tác xã cao cấp " mấy chục năm trước lại tái diễn . Chỉ có một điều " sân khấu " to hơn , " nhân vật " lớn hơn ! Và sự " bi hài " cũng ở tầm " vỹ mô " hơn . Người ta đem vài ba hoặc dăm bẩy " tổng " vỡ nợ , sát nhập vào nhau gọi là " tập đoàn kinh tế Quốc gia ". Than ôi ! Có phép biến hoá nào lại tài tình đến thế ! Cộng những " ông chủ " vỡ nợ lại để thành một nhà tư bản " kếch sù " .
Lại mất khoảng 10 năm sau để cho các " tập đoàn " có đủ thời gian tiêu hết những khoản tiền " kếch sù " . Cấp ra từ vốn nhà nước , bằng đường ngân hàng , kho bạc . Bằng cách phát hành trái phiếu chính phủ ở cả trong nước và nước ngoài . Rồi vỡ nợ . Điển hình là tập đoàn VINASIN . VINALAI .
Tôi cũng hiểu rằng : xuất phát từ lòng yêu nước , thương dân . Lo toan cho quốc kế dân sinh , mong cho dân giầu nước mạnh . Ở nơi lương đống của triều đình , những tấm lòng trăn trở , những bộ óc nghĩ suy ngày đêm bày mưu tính kế . Muốn lập ra cái cơ quan gọi là " siêu uỷ ban quản lý vốn nhà nước " này . Là muốn đặt cái " vòng kim cô " lên đầu các " ông chủ tập đoàn " . Nhưng điều tôi thật sự lo lắng là : liệu chúng ta có tìm được người chủ đích thực của cái vòng " kim cô " ấy không ? Liệu Phật Tổ Như Lai có rộng lòng ban phát cho chúng ta đệ tử của Người . Hay lại biến cái " siêu uỷ ban " đầy quyền lực và tiền bạc kia thành một tổng tài có tên là VINACHO
Cổ nhân dậy rằng " tài tụ thì tâm tán " nghĩa là ở đâu tiền tài quy tụ quá nhiều thì ở đó nhân tâm ly tán .
Nếu .. Đây chỉ là ... Nếu ... Thôi ! Sau 10 năm nữa ... Mà cái tổng ... VINACHO
kia ... Lại làm ... Thất thoát hàng trăm tỷ đô la của nhà nước . Thì thật không biết ... Đất nước Việt Nam yêu quý và đau thương của chúng ta sẽ ... Ra sao ? ...
Viết tại Sài Gòn Ngày 26/7/2016
- Thi đàn Việt Nam
Update Required
To play the media you will need to either update your browser to a recent version or update your Flash plugin.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét