Một năm trước , hai vợ chồng ông giáo già bên hàng xóm , đã bán nhà đi nước ngoài sống với con . Thật tiếc , ông bà ấy tốt lắm . Đối với hàng xóm láng giềng cứ như người ruột thịt . Tắt lửa tối đèn , lúc nào cũng thấy tiếng .
Chủ mới là một phụ nữ xinh đẹp và sang trọng , khoảng ngoài 30 tuổi . Có một đứa con trai bé , mới học lớp một . Thằng nhỏ đẹp như " tiên đồng " .
Chị ta sống một mình cùng đứa con trai . Đã một năm làm hàng xóm , cổng liền cổng , tường liền tường . Mà bà lão nhà bên vẫn chưa biết tên chị . Chỉ có thằng cháu nội bà biết tên thằng cu bên ấy . Vì chúng cùng học lớp một với nhau , ở trường Đoàn thị Điểm mà . Cháu bà khoe :
Bạn ấy học giỏi nhất trường đấy bà ạ . Tên bạn ấy dài chứ không ngắn như tên cháu đâu . Tên bạn ấy là : Nguyễn Xuân Hùng Quân , bạn ấy giải thích : Nguyễn là họ , Xuân là tên mẹ , Hùng là tên bố . Chỉ có Quân là tên tớ thôi .
À ! Thế ra chị hàng xóm tên là Xuân . Bà lão nghĩ thầm trong bụng
Tuy học cùng lớp , cùng trường , nhưng hình như hai đứa trẻ không thân với nhau . Thằng bé bên ấy , thì ngày ngày đi ô tô riêng đến trường . Còn cháu bà đi ô tô đưa đón học sinh . Căn nhà ấy , trước đây của vợ chồng ông giáo già , thì trông cũng tầm tầm , như những nhà khác , trong cái phố nhỏ êm đềm yên tĩnh này . Chỉ có khoảng sân trước cửa là nhiều cây cảnh .
Chị chủ mới sửa sang lại . Cả phố trầm trồ .
Nhiều chữ có khác , diện tích vẫn thế , phòng ốc vẫn nguyên , chỉ sửa cái mặt tiền . Làm cái ga ra ô tô ở chỗ vườn cây cảnh . Chuyển vườn cây cảnh lên đầu cái ga ra . Mầu sơn trang nhã , cộng với các đường viền tinh tế . Thêm cái cổng có hai mái che lợp ngói mũi giống ngói lợp trên mái nhà . Thế là ngôi nhà ấy trở thành một biệt thự sang trọng . Tự nhiên hàng xóm xung quanh , không giám suồng sã , như căn nhà cũ của vợ chông ông giáo nữa .
Bà lão thì nghĩ khác . Ngôi nhà có sang , hèn , xấu , đẹp thì cũng chỉ là thứ vô tri vô giác thôi . Tinh hàng xóm , sự cảm thông là ở lòng người . Chị ấy từ khi đến ở đây , phải hơn một năm rồi . Không đến chơi nhà ai . Cả thằng bé con cũng thế . Sáng sáng , hai mẹ con lên ô tô đi . Khoảng 5 ,6 giờ tối , có khi còn muộn hơn , mới thấy chiếc xe B M W đắt tiền và rất đẹp ấy quay về . Chị ta tự lái xe lấy . Các con mẹ xồn xồn ở phố , cứ mắt tròn mắt dẹt nhìn chị ta , thèm thuồng và ngưỡng mộ .
Bọn đàn ông tụ tập ở mấy hàng nước đầu phố , thì bịa ra nhiều chuyện . Kể gì bọn du thủ du thực ấy . Nhìn thấy đàn bà con gái có tí nhan sắc , thì mắt nhắm mắt mở , mũi chữ y , mồm chữ o , lưỡi cứ líu lại . Chúng nói cả những lời tục tĩu rồi cười hô hố sau lưng chị ta .
Những người đàn ông đứng tuổi , có học một chút , có địa vị xã hội một chút . Mỗi khi có dịp nhìn thấy chị ta , thì đều kín đáo buông một tiếng thở dài nhè nhẹ . Nửa như thông cảm , nửa như tiếc nuối . Chẳng biết họ tiếc gì và tiếc cho ai ? Cho chị ta hay cho họ
Thế rồi , chẳng có gì bí mật được lâu . Bọn đàn ông trong phố đã kín kín , hở hở sang tai nhau . Cái lý lịch trích ngang của người đàn bà , xa vời và quyến rũ kia . Ai cũng tự hào mình là người biết trước . Họ bảo nhau :
Tiến sỹ đấy ! Vừa tốt nghiệp ở Úc về . Học xuất sắc quá nên được đề bạt ngay Làm viện phó viện X ...nghe đâu còn sắp sửa được phong hàm phó giáo sư nữa cơ đấy . ... Ly dị rồi . Hai thằng con trai . Thằng lớn theo bố , thằng bé theo mẹ . Thương quá hai thằng con trai . Chúng đẹp như " tiên đồng " ấy .
Ngu quá cái thằng làm chồng người đàn bà tài giỏi thế , xinh đẹp thế . Mà lại đồng ý ly dị . Phải tao , có làm trâu làm ngựa cho người đẹp tao cũng cam lòng .
Mày mới là thằng ngu thì có ! Chắc cái thằng chồng kia không chịu làm trâu làm ngựa , thì nó mới phải bỏ chứ
Thương quá ! Người đẹp cô đơn !
Mày chỉ được cái thương vay khóc mướn ! Người đẹp thế kia sao lại chịu cô đơn chứ . Vẫn có một anh già , khoảng ngoại tứ tuần , to cao lực lưỡng , đi cái xe SH , nghe đâu là hoạ sỹ thì phải .
Ai bảo mày ?
Làm sao phải bảo ! Cứ nhìn cung cách ra vào thì biết . Này nhé ! Có chìa khoá riêng . Mỗi khi mở cổng đều kín đáo , đảo mắt xung quanh . Dắt xe vào thật nhanh . Cái xe SH không bao giờ để ở ga ra , mà cho thẳng vào trong nhà . Chẳng là ga ra cửa sắt thoáng , đi ngoài đường nhìn vào vẫn thấy mà . Khi ra cũng thế , bao giờ cũng mở cửa ra trước , vờ như châm một điếu thuốc , nhưng thực ra là để quan sát xung quanh , xem có an toàn không . Rồi mới lặng lẽ dắt xe ra , rồ máy đi thẳng . Không khoá cổng , mà chỉ khép hờ thôi . Khoảng 5 phút sau , " nàng " mới thướt tha ra khoá cổng . Và cũng giống "anh già " , " nàng " kín đáo đảo mắt nhìn xung quanh .
Sao mày biết tường tận thế ? Hay mày cũng ... Rình mò ...
Mày quên là nhà tao với nhà " nàng " đối diện nhau , qua con phố nhỏ của chúng ta à .Chỉ cần ngồi với ấm trà ở phòng khách . Lơ đãng nhìn ngắm phố phường , là mọi thứ đều " chụp " được hết
Chỉ " chụp " được những thứ từ cửa phòng khách ra đường, thì nước non gì . Cái phòng khách ấy , mày còn chưa bao giờ được bước chân vào , thì biết gì ở những phòng phía sau . Họ nói rồi ranh mãnh nháy mắt cho nhau
Ấy thế mà mấy hôm trước . Bà lão hàng xóm , được " mời " vào cái phòng khách sang trọng ấy đấy . Chả là ... Sinh nhật thằng cu ... Buổi chiều đi học về , cháu nội bà cứ khẩn khoản
Bà ơi ! Tối nay bà sang nhà bạn Hùng Quân với cháu nhé ! Bà ngơ ngác tưởng mình nghe lầm . Rõ khổ ! Già rồi , cái tai nghễnh ngãng quá . Bà hỏi lại :
Sang nhà ai hở con ?
Sang nhà bạn Hùng Quân , nhà cô Xuân hàng xóm ấy mà . Hôm nay sinh nhật bạn ấy bà ạ . Bạn ấy mời cháu mà .
Bạn ấy mời con thì con sang thôi , bà sang làm gì ?
Không phải thế ! Bạn ấy mời cả bà nữa mà . Cháu nói thật đấy , bạn ấy bảo :
Ấy mời cả bà nội ấy nhé ! Để tớ đỡ nhớ bà nội tớ . Tớ thích bà nội ấy lắm . Bà nội ấy cũng hiền và chiều cháu như bà nội tớ . Cháu hỏi
Sao bà nội ấy không đến ?
Mẹ tớ không muốn . Mẹ sợ tớ lại theo bà nội về . Hai hôm trước , bà đến trường , tặng quà sinh nhật tớ rồi . Hôm nay bà ốm . Bạn ấy nói mà mặt cứ buồn buồn . Cháu thương bạn ấy lắm . Bà đi với cháu nhé !
Lòng bà lão trĩu nặng , bà lặng lẽ gật đầu . Chị con dâu ý tứ , ra đầu phố mua một bộ quần áo bé trai 7 tuổi về đưa cho bà
Tý nữa bà cháu sang mừng sinh nhật bạn Hùng Quân . Bà cho cháu ăn mặc tươm tất một chút , và dặn cháu đừng quá nghịch ngợm . Nhà người ta khác nhà mình bà ạ .
Mẹ hiểu mà . Bà nói để con dâu yên lòng .
Bà vừa mở cổng nhà mình , thì đã thấy thằng bé chạy ra . Nó mở sẵn cổng rồi . Nó chờ hai bà cháu . Khoanh tay , lễ phép , nó cúi đầu :
Cháu chào bà ạ ! Cháu mời bà vào nhà . Bà xoa đầu nó rồi đưa quà , bà bảo :
Chúc mùng sinh nhật cháu nhé ! Nó cám ơn bà , nhận quà và đưa cho mẹ . Thật là con nhà gia giáo . Bà nghĩ thế .
Chị chủ nhà tươi cười niềm nở, và rất lịch sự , rót nước mời bà . Sau một lúc xã giao hỏi thăm bà về sức khoẻ , về gia cảnh . Mời bà thưởng thức những thứ bánh kẹo , hoa quả lạ và chắc chắn là đắt tiền . Chị ta xoa hai tay vào nhau , nửa như phân trần , nửa như cáo lỗi
Mời bà xơi nước và chơi với các cháu . Con xin phép vào làm chút việc . Xin bà thông cảm việc cơ quan con bận quá . Chị ta vào phòng làm việc , và đóng cửa lại .
Hai đứa trẻ cứ ríu ra ríu rít . Chúng như quên rằng có bà ngồi đó . Thằng bé đem ra cơ man nào là đồ chơi rất đẹp . Nó khoe cái thì bà nội , bà ngoại tặng , cái thì ba tặng , anh tặng , cái thì các bác , các cậu tặng . Ôi chao là đẹp và quá nhiều . Thằng cháu nội của bà thích ngơ ngẩn . Hai đứa chơi mê mải .
Bà ngồi một mình, nhìn ngắm cái phòng khách sang trọng của chủ nhân . Bà thầm khen khiếu thẩm mỹ , sự tinh tế và trang nhã . Những thứ quý hiếm , có lẽ đem từ nước ngoài về . Đủ cả đông , tây , kim , cổ . Cái nào đặt vào chỗ của cái ấy , hợp lý , kín đáo , sang trọng mà không phô trương , giầu có mà không kệch cỡm .
Khi nhìn lên tường . Bà giật thót mình . Một bức tranh khoả thân . Ôi ! Sao lại thế ! Có lẽ ... Cái này ... Cũng mang từ bên Tây về ? ... Bà dụi mắt mấy lần . Không phải ! ...không phải người Tây ! Mà đúng là chị ta . Bức tranh to bằng cái chiếu và ... Chị ta cũng to bằng người thật . Chị ta không quần áo . Chỉ đội trên đầu một chiếc khăn mầu xanh . Chạy giữa mênh mông cát bạc . Tay trái giơ cao như đang đuổi bắt chiếc lá bồ đề đã mục nát , hết phần diệp lục . Chỉ còn phần xương lá thôi . Tay phải hạ thấp xuống quá mông . Buông lơi một chuỗi tràng hạt , như sắp đánh rơi . Ôi ! Ôi ! Sao lại thế ! Bà lão thấy chóng mặt .
Hai đứa trẻ đã đưa nhau vào trong phòng ngủ từ lúc nào . Và đang say sưa xem " kim từ điển " . Quyển sách mà ba nó vừa tặng sinh nhật nó .
Bà muốn về . Bà gọi cháu : Tún ơi ! ... Tún ơi ! ... Không thấy cháu trả lời . Bà đành bước vào phòng ngủ vậy . Vừa qua cửa , thì lại một bức tranh khoả thân nữa , đập vào mất bà . Bức này vẽ chị ta đang ngồi ngắm hoa sen trắng . Người hoạ sỹ thật mạnh tay và có tài . Toàn bộ thân hình phía trước của người thiếu phụ , không phải từ trong tranh nữa . Mà cứ như là người thật . Chị ta bằng xương , bằng thịt , ngồi trước mặt bà . Loã lồ và dung tục . Bà buồn nôn quá .
Bà nói to . Hùng quân ơi ! Bà xin phép đưa bạn Đức về đây . Để hai đứa đi ngủ sớm , mai còn đi học . Dắt cháu qua phòng khách , gần phòng làm việc của chủ nhân , bà cũng chào to .
Cô xuân ơi ! Tôi xin phép cho cháu về . Đức ! Chào cô đi con !
Cửa phòng vẫn đóng . Vọng từ trong ra là lời đáp lễ của chủ nhà .
Con chào bà ạ ! Cô chào đức nhé . Cám ơn bà đã cho cháu sang chơi . Hùng Quân , tiễn bà hộ mẹ .
Ba bà cháu ra đến cổng , hai đứa trẻ cứ bịn rịn mãi , rồi thằng bé cũng mở cổng . Nó chào bà , bà hôn lên trán nó , rồi bước ra . Bà còn đứng chờ một lúc , khi thấy nó khoá cổng cẩn thận , và đi vào phòng khách , đóng cửa lại . Bà mới về nhà mình
Thằng cháu nội bà đã lên phòng của nó rồi . Nó phải chuẩn bị bài vở, để sáng mai đi học . Bố mẹ nó vẫn xem ti vi ở phòng khách . Thấy bà về , con dâu chào . Con trai thì hỏi : sinh nhật bạn Quân có vui không ? Có đông bạn ở phố không ? . Bà thở dài :
Có ai đâu , mỗi mình thằng Tún . Các con bà đều há hốc mồm . Bà giải thích :
Gia đình người ta tổ chức ở khách sạn hôm qua rồi . Ở phố thì thằng bé chả qoen ai Chỉ có mỗi thằng Tún nhà mình học cùng lớp thôi . Chúng nó à lên một tiếng rồi lại tiếp tục xem.
Lúc sau , thằng bố nó bảo :
Nghe đâu thằng cu ấy học giỏi lắm , nhất trường , nhất quận , nhất cả thành phố nữa đấy . Chắc là gen thông minh của mẹ nó . Chị ta giỏi thế cơ mà .
Bà lầm bầm , như nói với các con , lại như chẳng nói với ai cả :
Cái nhà chị ấy , rõ là thông minh , rõ là xinh đẹp , học cao hiểu rộng . Mà sao trong mình lại mang tướng xấu đến thế . Anh con trai bà quay phắt đầu lại .
Mẹ nói cái gì ? Ai xấu tướng ?
Bà lão thủng thẳng kể về hai bức tranh , với thái độ rất nghiêm túc . Bà bảo :
Từ thượng cổ tới nay , đàn bà đẹp vẫn là báu vật của tạo hoá . Nhưng đẹp đến như tứ đại mỹ nhân của nước Tầu . Mà cũng không có ai lưu lại hậu thế một bức khoả thân cả . Đẹp đến như nàng Kiều của đại thi hào Nguyễn Du . Mà thần bút cũng chỉ dám tả cái " toà thiên nhiên " ấy trong bức "trướng hồng tẩm hoa " thôi . Đâu có giám phơi ra giữa thanh thiên bạch nhật như bây giờ .hơn nữa xem trong búc hoạ , chị ta lưng dài , mông dầy , cong như đít bọ ngựa . Thời nhất định , trong lá số tử vi phải có sao Tham lang hãm địa thủ Mệnh , Đại hao đồng cư . Người đàn bà này , bản chất cương cường , nhiều thủ đoạn man trá . Chị ta người nhỏ nhắn , mắt to , lộ vẻ hung hãn . Thời có sao Thất Sát thủ Thân . Đồng cung với Hoả Tinh . Là người tâm địa lang độc , cương cường , hình phu khắc tử , tân toan thị phi , tà dâm , bất hiếu . Nếu Đế cư địa võng thì còn bất nghĩa nữa .
Ối ! Giời Đất ơi ! Anh con trai bà kêu lên . Nhìn mẹ như người từ hành tinh khác vừa rơi xuống .
Con lạy Cụ ! Cụ thành thầy Tử vi từ bao giờ vậy ?
Bà lão chậm rãi bảo con :
Ừ thì lúc con cháu đi vắng, ở nhà chả có việc gì . Mẹ mua sách về đọc . Đó là sách của cổ nhân dạy thế, chứ mẹ có bịa ra được đâu .
Mẹ dặn trước , ngữ ấy không giao du kết bạn được đâu các con ạ !
HÀ NỘI THÁNG 10/2010
- Thi đàn Việt Nam
Update Required
To play the media you will need to either update your browser to a recent version or update your Flash plugin.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét