Gió gọi lá mang mùa thu đi mất .
Để ta buồn ngơ ngẩn buổi chiều nay .
Có giọt nắng nào còn sót lại trên tay .
Mà vàng võ một mầu vàng tiếc nuối .
Tuổi tám mươi với những mùa thu cuối .
Lặng lẽ sang đông lặng lẽ giao mùa .
Gió thổi cành bàng gầy guộc xác xơ .
Bao nhựa sống đã chuyển về với đất .
Cây ngủ đông sang xuân thì tỉnh giấc .
Lại nẩy mầm xanh hoa trái đầy cành .
Người cổ lai thất bát thập Trời sinh .
Người xưa bảo : " thế cũng là hy hĩu " .
Mang bầu rượu với túi thơ nặng trĩu .
Lập tao đàn nơi thế giới bên kia .
Mời bạn tri âm mỗi tháng một lần qua .
Xướng họa vịnh ngâm hát ca vui vẻ
Suy nghĩ thế làm sao mà tiếc nữa .
Cũng chẳng buồn khi nhìn nắng cuối thu .
Chẳng xót xa gió vuốt ngón tay khô .
Thấy ấm áp vòng ôm của đất .
Lá theo gió mang mùa thu đi mất .
Để lại nhân gian những giọt vàng .
Sẽ có giọt nào cất ở trong tim .
Là tình yêu muôn đời không thể mất .
Hà nội ngày 9/2/2021
- Thi đàn Việt Nam
0 nhận xét:
Đăng nhận xét