Nhớ thương vong linh liệt sỹ Nguyễn Minh Chính
.
Bài thơ tháng 7 cho em
Ngọn tre treo bóng trăng lên giữa làng
Giếng đình thoang thoảng hương sen
Chùa thiêng tiếng mõ thâu đêm kinh cầu
Sông quê nước mới thay mầu
Trôi từ đâu ? Để về đâu ? Lục bình !
Lênh đênh mầu tím thủy chung
Phượng sân trường đỏ một vùng chờ ai ?
Nhớ em năm ngắn tháng dài
Mẹ nhìn nắng xuống non đoài xa xăm
Nhà xưa nay ngói đỏ son
Mẹ Cha về cõi Niết bàn từ lâu
Sao lòng chị chẳng vơi sầu ?
Mỗi khi tháng 7 lại đau nghĩa tình
Năm mươi năm tắt chiến tranh
Vết thương cũ vẫn chưa lành ! Em ơi ?
Hồn thênh thang giữa đất trời
Nắm xương còn giửi ở nơi xa nào ?
Đâu rừng rậm ? Đâu núi cao ?
Hay còn bên nước bạn Lào xa xăm ?
Em đi tuổi mới trăng rằm
Còn ra nay đã thành " ông " trong làng
Một ngôi mộ trống nghĩa trang
Lòng người thân trống một khoang đợi chờ
Tàn đêm trống nửa giấc mơ
Giật mình giọt lệ đắng bờ môi run
Tưởng tay còn nắm tay em
Về đi đất Mẹ mỏi mòn chờ mong !
( Liệt sỹ Nguyễn Minh Chính Thượng vũ , Kim Thành Hải dương )
Hy sinh ở nước bạn Lào nay vẫn chưa tìm thấy hài cốt
.
HÀ NỘI NGÀY 27/7/2018
- Thi đàn Việt Nam
0 nhận xét:
Đăng nhận xét