Hơn bốn chục năm rồi vẫn không quên THÁNG 6
Con đường xưa ve treo xác chờ ai ?
Cánh phượng mong manh nát dưới dấu giầy !
Bằng lăng tím , nỗi buồn xa vời vợi !
.
Khung cửa sổ nghiêng làn tóc rối !
Nét thanh cao dấu ánh mắt u sầu !
Đó là người tình bé nhỏ buổi sơ giao
Làm ngơ ngẩn cả mầu chiều THÁNG 6
.
Tiếng sét ngang trời trái tim ứa máu !
Cho bão giông đổ xuống vai gầy
Để ta thành tội đồ lầm lũi cuối chân mây
Khao khát thiên đường một đời khất thực
.
Ôi ! THÁNG 6 ! Trời cao mây trắng đục !
Tia nắng nào còn cháy bỏng hoàng hôn ?
Đó là mỗi khi ta nhớ về em
Chẳng kể bốn mươi ... Hay bốn trăm ... THÁNG 6 !
.
HÀ NỘI HÈ 2018
- Thi đàn Việt Nam
0 nhận xét:
Đăng nhận xét