( Tặng bạn F b Nguyễn lương )
Cúc một rừng . Em một em
Hoạ mi lảnh lót ở bên thềm
Miệng cười tươi toả muôn ngàn đoá
Nắng hừng má đỏ ửng tơ duyên
HÀ NỘI. NGÀY. 25/11/2016
NGUYỄN KHÔI
Qua lời bình của Lê Mai . Phát hiện của Lê Mai thật là độc đáo. " Em một em " . Thật lạ ! Chỉ " Em một em " thôi , mà làm cho người ta thảng thốt ngỡ ngàng , dồn nén cảm xúc , bùng phát tâm tư . Đem cái " mặt ngoài còn e " để dấu đi cái " tình trong như đã "
Tôi không nghĩ như Lê Mai . Tôi hiểu Nguyễn Khôi . Trước khi về làm cư dân cái " phố Hàn "danh giá kia , ông đã từng là " hàng xóm " của tôi nơi phố Vọng" nhà quê " . Đầy nắng gió , nghèo nàn và bụi bậm . Ở tận vùng ngoại ô của Kinh thành Thăng long cổ kính xưa . Và tôi cũng biết trong ông vẫn còn đầy ắp tình yêu phố Vọng .
Nguyễn Khôi ở phố Hàn giống như con " hoạ mi lảnh lót ở bên thềm " , chỉ hót cho một mình ông nghe . Và cũng giống như " tiếng rít thuốc lào chạy dọc hành lang " . Nguyễn Khôi đang
" Anh một anh " đấy !
Bức ảnh " Em một em " của thiếu nữ trong rừng " Cúc hoạ mi " . Có lẽ đã nói lên nỗi lòng khao khát yêu thiên nhiên , đất trời , cỏ cây , hoa lá . Yêu sự tự do như nắng gió , hơi thở , không khí của Nguyễn Khôi .
Tôi xin viết tiếp vào điệp khúc của Lê Mai để tặng Nguyễn Khôi .
Em một em
Anh một anh
Em một em
---------------
Và anh với một
Nỗi buồn chơi vơi ...
HÀ NỘI. NGÀY 16/12/2016
NGUYỄN THỊ VINH. Đ/T. 01652196962
- Thi đàn Việt Nam
Update Required
To play the media you will need to either update your browser to a recent version or update your Flash plugin.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét