Thứ Năm, 8 tháng 12, 2016

CÁI TÚI ĐỰNG ĐỒ CỦA ÔNG. ( TRUYỆN CỰC NGẮN )

                                          Hai ông bà đều trên 70 . Hay quên lắm , cũng là lẽ thường thôi mà ... Nhất là ông . Chắc thời tuổi trẻ do nhiều mưu toan tính toán . Phần thì vì mưu sinh , phần thì vì vào ra lên xuống thăng trầm . Thứ gì cũng phải suy sâu tính kỹ , nên cái não hỏng sớm hay sao ấy ...
                                        . Bà là người lao động bình thường , khi còn trẻ cũng thế , bây giờ cũng thế . Lao động cả ngày , ăn no nghủ kỹ . Cái gì thấy phải thì làm , trái thì thôi . Ngày xưa ông cứ bảo bà đần ... Thế mà bây giờ ... Xem chừng lại ... Thông minh hơn ông . Gần 80 rồi , bà vẫn chợ búa , cơm nước , giặt dũ , dọn dẹp nhà cửa tinh tươm . Nhiều lần các con muốn thuê người giúp việc phục vụ ông bà , để chúng yên tâm đi làm , nhưng bà không cho . Bà bảo : 
                                   - Mẹ còn khoẻ, hơn nữa người già cũng phải lao động vừa sức thì mới tốt , cứ ăn rồi chơi không , thì nhanh chết lắm đấy !
                                          Ông cũng còn khoẻ , nhưng phải tội hay quên. Bỏ đâu quên đấy . Những thứ rất gần gũi , rất qoen thuộc như chìa khoá , kính , bút , đồng hồ , mùi xoa ... Và cả cái di động mà thằng cháu nội gọi là " cục gạch đần " nữa .  Đi chơi nhà ai là bỏ quên ngay . Đi họp ở đâu cũng bỏ quên ngay . Một tháng phải mấy lần mua kính bút , vài tháng lại phải thay khoá cửa và mua đồng hồ khác một lần . Cũng đã mấy lần phải mua di  động mới rồi .
                                           Một hôm ông bảo bà :
                                           - Hay là bà may cho tôi cái túi đẹp đẹp một chút . Tôi bỏ tất cả đồ dùng vào đấy , có lẽ dễ nhớ hơn . Sẽ tránh bỏ quên . 
                                           Bà vừa khâu , vừa cười hóm hỉnh 
                                           - Ông thấm nhuần chủ trương đường lối của Đảng thật đấy . Đảng viên trên 50 năm tuổi Đảng có khác . Ông lườm bà một cái rồi bảo 
                                           - Bà chỉ được cái ăn nói linh tinh . Cái túi thì liên quan gì đến đường lối chính sách chứ ?
                                           - Thế chẳng phải ông đang thành lập cái " siêu uỷ ban quản lý vốn ngân sách " đó sao  ?  Tôi thì thấy rằng : thà mất từng thứ một , có phải sắm lại cho ông cũng là sắm từ từ. Tôi không phải tằn tiện quá một lúc . Chứ nếu cho hết vào cái túi này , ông đánh mất một lần , sắm lại thì " thâm hụt ngân sách " của chúng ta ngay . Thế ông tưởng cái " JDP " của hai lão già này nhiều lắm à ?
                                           " Nhân bảo như thần bảo" . Một hôm đi chơi về , mặt ông buồn thiu , ông nói như có lỗi : 
                                            - Tôi bỏ quên cái túi trên xe buýt rồi bà ạ ! 
                                            Bà lão tủm tỉm cười : 
                                            - Tôi đã biết thế nào ông cũng đánh mất cái " siêu uỷ ban quản lý vốn ngân sách " của ông mà ... Vấn đề không phải là cái túi , mà tại cái não của chúng ta nó đã quá đát rồi...............

                                                       Hà Nội.   Ngày.    8/12/2016


                                                                        

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 
lăng mộ đá toyota thanh hóa